Từ "sư bác" trong tiếng Việt thường được sử dụng để chỉ những người tu hành trong đạo Phật, cụ thể là những người đã trải qua một giai đoạn tu học nhất định nhưng chưa đạt đến trình độ cao hơn, tức là họ vẫn còn ở hạng sơ cấp, dưới cấp bậc của "sư" (thầy). "Sư bác" có thể được hiểu là “thầy” nhưng không phải là “thầy” cao cấp.
Câu đơn giản:
Câu phức tạp: